Vừa thấy chiếc taxi va chạm với một xe máy trên đường Sài Gòn, một đám đông ùa tới la ó, xúi giục như đổ thêm dầu vào lửa. Thêm một bài học cho Lái xe Taxi Vàng trong đối nhân xử thế…..
Hôm chủ nhật 3/11, tôi chở người thân đi khám bệnh ở bệnh viện. Trong lúc chờ đợi ngồi uống nước bên vỉa hè, bỗng tôi nghe có tiếng va chạm nhẹ giữa một chiếc taxi và một chiếc xe máy.
Người đi xe máy là một ông khá lớn tuổi, mặc đồng phục xe ôm ở khu vực bệnh viện đang loay hoay dựng lại chiếc xe máy vừa bị ngã. Bác xe ôm vừa dựng xe, vừa nhìn vào trong chiếc taxi nên gạt chân chống không vững, vì vậy bác bị ngã thêm một lần nữa.
hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa
Lần này, tôi thấy bác có vẻ hơi tức tối và hậm hực. Bác không dựng lại chiếc xe máy nữa mà đi lại chỗ xe taxi đang đậu. Phía bên ngoài, những người mặc đồng phục xe ôm giống bác đang la ó, xúi giục bác bằng những lời lẽ quá khích: “Hãy đánh nó đi, đánh nó đi… Xe ngã đổ nhớt, rồi còn chảy xăng nữa kìa!”.
Lúc này, tôi và những người xung quanh cứ tưởng sẽ có chuyện không hay xảy ra trong tình huống đó. Ngay lập tức, tôi thấy anh tài xế độ chừng 25 tuổi mở cửa xe taxi bước ra. Hai người đàn ông, một già, một trẻ gần như đối mặt nhau, bên cạnh đó những lời xúi giục họ đánh nhau vẫn không ngừng vang lên.
Tình hình khá căng thẳng, nhưng những gì xảy ra khiến tôi bất ngờ. Anh tài xế taxi đi lại chỗ chiếc xe máy đang nằm sõng soài, anh nhanh chóng dựng chiếc xe máy lên và dắt vào bên lề đường. Sau đó, anh quay lại, đứng đối diện với bác xe ôm, cúi đầu và cầm tay bác ấy nói: “Con xin lỗi ông”.
Bác xe ôm nhìn lại đuôi xe máy của mình thấy không hề hấn gì rồi nói với anh thanh niên rằng: “Con hãy lái xe cẩn thận nhé”, rồi hai người đường ai nấy đi. Sau khi chứng kiến câu chuyện, tôi thấy đây là một bài học rất hay trong cách ứng xử không những khi tham gia giao thông mà còn trong nhiều lĩnh vực khác nhau.
Tôi mong các bạn lấy câu chuyện trên làm bài học kinh nghiệm cho mình khi xảy ra va chạm, đồng thời mọi người cũng không nên cổ xúy cho hành động đánh lộn khi nhìn thấy va quẹt. Nếu như tất cả mọi người đều biết xin lỗi và tha thứ cho nhau thì xã hội sẽ bình yên đến chừng nào, bởi vậy ông bà ta nói chẳng sai: “Nhẫn một chút sóng yên gió lặng, lùi một bước biển rộng trời cao”.
Võ Anh Thủy